BSCA08
CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI BSCA08!!!
BSCA08
CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI BSCA08!!!
BSCA08
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

BSCA08

TẤT CẢ VÌ TỔ QUỐC VÀ NHÂN DÂN VIỆT NAM!!!
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
hot boy ~.~
Latest topics
» tin hot đây, mời vô mời vô
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby vanthienbsca Mon Jul 27, 2015 11:43 pm

» LINK TRUC TIEP U19 VIET NAM VS U19 MYANMA VTV6
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby TRONG.BSCA Sat Aug 23, 2014 8:34 pm

» BỘ ẢNH HÀNH TRÌNH KỈ NIỆM LONG HẢI - HỒ CỐC - HỒ TRÀM - BÌNH CHÂU
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby TRONG.BSCA Sun Aug 17, 2014 8:56 am

» HÀNH TRÌNH KỈ NIỆM
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby TRONG.BSCA Sun Aug 10, 2014 4:39 pm

» Tim nhân tạo tự điều hoà Carmat lần đầu tiên được cấy ghép trên người
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby TRONG.BSCA Fri Dec 27, 2013 6:23 pm

» Lên lịch đi chơi cuối năm
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby tadq Sat Dec 21, 2013 10:29 am

» bệnh án u quanh bóng vater
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby nguyenlam2709 Fri Oct 04, 2013 12:18 am

» cho aq tran
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby nguyenlam2709 Fri Oct 04, 2013 12:17 am

» điểm lý thuyết và thực tập lao+skill TMH
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby TRONG.BSCA Sun Jul 14, 2013 9:58 pm

» diem noi than kinh
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby congtoantb Sat Jul 06, 2013 8:25 am

» kinh te y te ai muon hoc thi hoc day
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby PATO NHO Fri Jun 28, 2013 8:53 pm

» ae giúp với
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby Sầu Mon Jun 24, 2013 9:38 am

» hình TCYT của pak phương đây
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby phuongdaica Sat Jun 22, 2013 3:24 pm

» Giải bóng đá giao hữu 3D
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby tadq Sun Jun 16, 2013 3:26 pm

» lớp Dua- lớp thứ 6 của giác mạc
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeby vanthienbsca Sat Jun 15, 2013 10:59 am

Most active topic starters
TRONG.BSCA
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
nguyenlam2709
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
bscaquangthai
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
tadq
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
vanthienbsca
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
Bear-pepper
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
phuongdaica
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
Sầu
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
drhadinhduc
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 
kiobi
Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_lcap1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Voting_bar1Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Vote_rcap1 

Share
 

 Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
TRONG.BSCA
Quyền hạn vô biên
Quyền hạn vô biên
TRONG.BSCA

Tổng số bài gửi : 1007
Join date : 01/09/2008
Age : 34
Đến từ : GIA LAI

Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Empty
Bài gửiTiêu đề: Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan    Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan  Icon_minitimeWed Aug 25, 2010 12:20 am

Loading
<object name='hat' width=300 height=45>
<embed type='application/x-mplayer2'
pluginspage='http://www.microsoft.com/Windows/Downloads/Contents/Products/MediaPlayer/'
controls='controlpanel' width=300 height=45 src='mms://222.255.4.244/nhacvietplus/media/01album/01phainghee/radio144.wma'
autostart="0" showstatusbar="0" ShowControls='true' loop='0' name='hat'></embed></object>Bạn nghe Blog Radio thân mến!

Tháng 7 âm lịch, người Việt có một ngày lễ người người con không thể quên đó là lễ Vu Lan. Đây là một tập tục đáng quý, đáng trọng của người Việt thể hiện lòng báo hiếu của con cái với cha mẹ. Lễ Vu Lan báo hiếu cha mẹ luôn gắn liền với câu chuyện của những bông hồng sắc trắng sắc đỏ cài trên ngực áo. Theo tản văn Bông hồng cài áo của Thiền sư Thích Nhất Hạnh thì những ngày này lên chùa, nếu bạn còn mẹ, bàn sẽ được cài một bông hồng đỏ trên áo với niềm hạnh phúc được còn mẹ. Nếu bạn đã mất mẹ, bạn cài trên áo một bông hoa trắng. Người được hoa trắng xót xa nhớ thương, không quên ơn mẹ dù người đã khuất. Người được hoa hồng nhắc nhở rằng mình hạnh phúc vì còn mẹ và phải cố gắng để làm vui lòng mẹ kẻo một mai mẹ khuất núi có khóc than cũng không còn kịp nữa...

Blog Radio tuần này là câu chuyện của những bông hoa cài trên ngực áo mùa Vu Lan. Mời bạn cùng trải lòng và chia sẻ với chúng tôi!

Mở đầu cho Blog Radio là lá thư của bạn đọc Văn sen, lá thử gửi một người bạn mới mất mẹ. Đây cũng là những lời chia sẻ đầu tiên của Blog Radio gửi tới những ai đang cài trên ngực bông hồng trắng...

Nỗi đau mất mẹ mùa Vu Lan báo hiếu!
Văn Sen

Mẹ bạn ra đi thật đột ngột, chắc là bạn phải nếm trải một vết thương mãi mãi

Hình ảnh: Bạn đọc gửi
không bao giờ "kéo da non". Mình nghe tin dữ mà lặng đi vì bất ngờ và vì thương bạn. Đối với đời người, chắc chẳng có mất mát nào lớn hơn là mất mẹ. Vì vậy, số phần còn mẹ của mình có lẽ may mắn hơn bạn thật nhiều! Từ lâu lắm rồi mình đã muốn viết điều gì đó gởi đến chia sẽ cùng bạn: về người mẹ, về những đứa con, nhưng rồi mình lại thôi, bởi đề tài này mãi mãi là sự trùng lắp đến nhạt nhẽo vì người mẹ nào trên đời mà chẳng thương con và đứa con nào mà chẳng cần mẹ? Mình rất sợ sự sáo rỗng không cần thiết.

Bạn à, đang là mùa Vu Lan, mình đi chùa nghe những bài kệ về đức hy sinh của bậc sinh thành và đạo nghĩa làm con mà xúc động nghĩ tới bạn không thôi! Chắc lòng bạn đau như xát muối khi dịp Vu Lan này màu hoa hồng cài áo đỏ tươi mãi mãi trở nên trắng toát một cách tàn nhẫn. Bông hoa trắng lạnh lùng sẽ là nỗi ám ảnh không dứt đối với những đứa con như bạn, vì trong hành trình dài phía trước của cuộc đời bạn sẽ chẳng còn người mẹ thân yêu nâng đỡ cho những vấp ngã, sẽ chẳng còn mẹ để che chở trước những giông tố phong ba. Mất mẹ, chắc là bạn sẽ trở nên nhạy cảm với cuộc sống hơn nhiều! Nhìn một đứa trẻ được mẹ chở đến trường liệu bạn có đau xót nhớ tới ngày xưa của mình không? Nhìn một đàn gà con líu ríu theo sau gà mái mẹ không biết có làm bạn nao lòng vì ganh tỵ?

Mình muốn ôm bạn thật chặt, mình muốn nhờ mẹ mình đến để vỗ về bạn nữa! Nhưng nỗi đau thì quá lớn mà sự sẽ chia lại hữu hạn. Mình đã hỏi bạn một câu hỏi ngớ ngẩn sau khi biết tin mẹ bạn mất, rằng bạn có cần mình giúp đỡ gì không? Dứt câu nói đó, mình nghe đắng nghét trong cổ họng và tự hỏi liệu mình sẽ giúp được gì đây? Bao nhiêu tiền bạc hay sự quan tâm có thể đổi được thậm chí chỉ một phần trăm người mẹ của bạn vào lúc này? Dĩ nhiên là bạn đã ưu phiền mà trả lời "Không cần gì đâu!"… Mình nhận ra rằng tốt nhất là cứ để những vết thương hở miệng quá lớn như thế này cho thời gian dần dần chữa trị, bông băng thuốc đỏ không có tác dụng gì nếu chẳng làm cho nó sưng tấy và tổn thương thêm...

Trong khi bạn và nhiều người con trên thế gian này phải chịu nỗi đau mất mẹ, vẫn có những đứa con khác ngỗ ngược và bất hiếu với mẹ cha. Khi bạn đang khóc vì mẹ ra đi mãi mãi thì đâu đó không xa hẳn là có một người mẹ cũng đang khóc vì đứa con bất hiếu. Chúng đòi cái ăn, cái mặc theo ý thích, xem cha mẹ là những "kẻ giúp việc" trong cuộc đời - những người mà chúng có thể ra lệnh, thậm chí xỉ vả đánh đập… Nếu chúng có thể cảm nhận nỗi đau của bạn trong một tuần hay một tháng, nếu chúng có thể đi vào bệnh viện để nhìn những người mẹ người cha nằm ngồi la liệt dưới sàn nhà mà vẫn quyết cứu sống con mình "dù có phải đốt cháy cả thế gian", thì hẳn chúng sẽ tỉnh ngộ mà chấm dứt lối sống nghịch tử trái với đạo làm người. Tôn giáo có thể khác nhau về nhiều điều nhưng một tôn giáo không phải là đạo, không phải là con đường chân thật nếu không xem Đạo Hiếu là gốc rễ! Đức Phật dạy: “Công ơn Cha Mẹ sâu dầy vô tận. Dù vai phải cõng Cha, vai trái cõng Mẹ mà đi hàng trăm nghìn kiếp, người con vẫn không thể nào đền đáp nổi công ơn ấy!”

Bạn hãy vì cha và vì em gái mà cố gắng mạnh mẽ đi tiếp hành trình không dễ dàng phía trước. Vu Lan đối với bạn sẽ là một nỗi ám ảnh thật buồn, còn đối với mình thì đây không phải là dịp để tỏ bày cho thiên hạ thấy mình có hiếu thảo không, mà chính là khoảng thời gian giúp mình soi xét lại mình đã làm con như thế nào, đã sống trong cuộc đời này ra sao. Hoàn cảnh của bạn sẽ luôn luôn là lời nhắc nhở mình rằng cuộc đời này thật hữu hạn và vô thường, cha mẹ có đó rồi mất đó và chính bản thân mình cũng vậy.

Nguyện cho hương linh của mẹ bạn sớm được giải thoát. Xin mẹ cha và xin cuộc đời rộng lượng tha thứ cho những nông nổi thường tình của kẻ làm con!

Viết cho bạn thương yêu

Tiếp nối Blog Radio Chuyện kể của những bông hồng cài áo mùa Vu Lan là câu chuyện của bông hồng đỏ. Những ai máy mắn còn mẹ trên đời là niềm hạnh phúc lớn lao và ta cũng biết rằng mỗi ngày góp nhặt mang đến cha mẹ một niềm vui ấy cũng là hạnh phúc lớn lao rồi, mời bạn nghe bài viết tiếp theo:

Báo hiếu mẹ cha đâu chỉ một ngày!
Trần Cường

Hàng năm, cứ mỗi độ thu về những người làm con như chúng ta lại bâng khuâng

Hình ảnh: Deviantart
nhớ về mùa báo hiếu hai đấng sinh thành. Cứ đến rằm tháng Bảy, không ai bảo ai mọi người đều tự mình nhớ nghĩ đến công ơn sâu đậm của Cha Mẹ để lo mà báo hiếu. Cho nên, báo hiếu đã trở thành trách nhiệm và bổn phận của mỗi người con. Lễ Vu Lan là cơ hội quý báu để những người con hiếu thảo báo đáp một phần công ơn trời biển mà Cha Mẹ đã dành cho mình, là dịp để nhắc nhở, khơi dậy trong mỗi người tinh thần cao quý của đức tri ân, lòng hiếu nghĩa đối với các đấng sinh thành, để tình yêu của Cha, Mẹ sống mãi cùng ta, và những người làm con như chúng ta phải làm tròn trách nhiệm của mình. Tuy nhiên chúng ta không nên nhầm lẫn cho rằng, một năm 365 ngày chỉ có ngày rằm tháng bảy mới là ngày báo hiếu. Báo hiếu không phải đợi đến ngày này vào chùa cầu an cho Cha Mẹ, mà báo hiếu Mẹ Cha phải được thực hiện bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu..Bạn ơi, báo hiếu Mẹ Cha đâu chỉ một ngày mà cả một đời của mình cũng không hề đủ…

Một người bạn thân từng nói với tôi rằng “Soi gương cuộc đời chỉ thấy bóng một mình ta, mấy ai thấy được bóng yêu thương phía sau là…Mẹ. Mẹ là vầng trăng, là tinh túy của mọi tình yêu thương cao đẹp trong đời…”. Đêm nay, một đêm mưa thật dài. Tôi ngồi nghĩ về cuộc đời mình, cuộc đời của Mẹ, và muốn viết nên những lời yêu thương dâng tặng Mẹ mình và tất cả các bà Mẹ trên thế gian này…

Khi hình hài con được tạo nên

Ai biết được ngày mai con sẽ khóc?

Trong tận cùng nỗi đau đêm tối của góc nhỏ đời mình

Chỉ có Mẹ đi cùng con qua hốc sâu thăm thẳm

Cạnh bên con, khi con tức tưởi một niềm đau

Mẹ!

Không phải bà tiên ngự ở trên cao

Cũng không phải nữ hòang của nơi xa huyền bí

Nhưng,

Mẹ cho con phép mầu để sống

Cho con niềm tin để tiếp tục cuộc hành trình...

Đi tìm...hạnh phúc trong đêm!

Đã bao đêm con làm Mẹ rơi nước mắt

Chảy ngược vào tim

Mẹ khóc cả một đời theo con

Mẹ đã nâng con dậy khi con ngã trên đường đời dối trá

Mẹ chìa tay truyền hơi ấm yêu thương

Cho dù

Nắng xuân đã phai tàn nơi ấy

Tóc Mẹ đã pha màu buồn của tháng năm

Cho dù...

Mắt Mẹ mờ dần theo những đêm dài thao thức

Tay Mẹ gầy không níu được niềm tin...

Mẹ vẫn...

Dành cho con hết mọi yêu thương...

Mẹ yêu ơi!

Ngày mai con sẽ sống...

Không còn ngập lặn trong đêm!

Và...

Tiếp tục cuộc hành trình...

Đi tìm hạnh phúc…

Mẹ, người suốt đời lo âu khổ nhọc vì con, không chỉ cưu mang con chin tháng, mười ngày chờ sinh nở, mà còn phải nuôi con từ thuở lọt lòng cho đến ngày con khôn lớn. Hành trình ấy quả thật gian lao khó nhọc. Nếu không có tình thương của Mẹ thì con khó trưởng thành và khôn lớn như ngày hôm nay. Quả thật công lao ấy được sánh như trời cao bể rộng. Khi con biết nằm nôi, mẹ cho con bay cao với những lời ru, khúc hát yêu thương đầu đời. Mẹ đã trao cho con trái tim biết rung động và yêu thương con người. Công đức của Mẹ luôn trào dâng như suối nguồn bất tận. Mẹ nuôi con từ dòng sữa ngọt ngào và trái tim yêu thương vô bờ bến của người. Mẹ dành cho con những gì tốt đẹp nhất, còn riêng mình chịu phần đắng cay. Đối với Mẹ, con là hy vọng, niềm và là lẽ sống của mình. Chính vì thế, Mẹ vui trong niềm vui của con, Mẹ đau khổ đau khi con thất bại hay lao vào hố sâu vực thẳm của cuộc đời. Dù con có khôn lớn bao nhiêu đi nữa, nhưng dưới mắt Mẹ con vẫn chỉ là đứa trẻ luôn luôn cần sự chăm sóc và chở che của người. Cho dù con có đi khắp thế gian cũng không tìm thấy được tình thương mà Mẹ dành cho con, vì tình thương ấy bắt nguồn từ trái tim yêu thương vô bờ bến, không điều kiện, vượt xa tình yêu thương bình thường, nó hàm chứa không chỉ tình thương mà còn bổn phận triệt để đối với con cái suốt cả cuộc đời của Mẹ.

Rồi thời gian thắm thoát thoi đưa, con khôn lớn nên người, nhưng đối với Mẹ vẫn còn đó những lo lắng theo từng bước chân con, sợ con sớm vấp ngã trước phong ba bão táp của cuộc đời…Mẹ thường nói với con rằng “Niềm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời của Mẹ là được thấy con cháu bình an và hạnh phúc”…Mẹ ơi “thế giới có rất nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan tuyệt vời và vĩ đại nhất vẫn là trái tim người Mẹ”. Biển Thái Bình bao la, nước sông Hằng cuồn cuộn nhưng không sao có thể so sánh được với tấm lòng của Mẹ. Với con Mẹ là biểu tượng tuyệt vời của tinh thần Chân - Thiện - Mỹ. Nếu có một người để con có thể san sẻ những điều thầm kín, riêng tư nhất, thì người đó phải là Mẹ. Nếu có một người có thể tha thứ cho con dù phạm phải bất cứ một lỗi lầm gì, người đó sẽ vẫn là Mẹ. Mẹ là người mang con đến cuộc đời, và cũng là người mang con trở về sau những sai lầm. Trong cuộc đời này, con đã nhiều lần vấp ngã, mỗi lần như thế Mẹ đã vực con dậy, lau khô những vết thương trên thân thể và trong cả tâm hồn con. Con biết ơn Mẹ đã dạy con hiểu giá trị của gian lao, thử thách. Trong tận cùng nỗi đau đêm tối của góc nhỏ đời con, Mẹ bao giờ cũng là người luôn bên cạnh cho dù con có phạm nhiều sai lầm, mẹ vẫn bao dung, độ lượng và dang rộng tình yêu thương che chở cho con. Chỉ có mẹ mới có thể "Đi cùng con qua hốc sâu thăm thẳm. Cạnh bên con, khi con tức tưởi một niềm đau". Chỉ tình thương bao la như trời biển của Mẹ đã cho con đủ nghị lực, sức mạnh để con vượt qua những đau đớn của cuộc đời để đi đến thành công. Cám ơn mẹ mang con đến thế gian này và cho con cả một cuộc đời tốt đẹp…Con muốn nói với Mẹ rằng: Mẹ là thiên thần hạnh phúc trong trái tim con. Con yêu Mẹ nhiều…nhiều lắm!

"Mẹ già như chuối chín cây

Gió lay mẹ rụng… con chịu mồ côi

Mồ côi tội lắm ai ơi!

Đói cơm khát nước biết người nào lo”

Lời hát ru nhẹ nhàng mà trầm buồn da diết đi vào lòng con trong cả giấc mơ. Mẹ ơi, con sợ một ngày…Đêm hàng đêm con khấn nguyện Phật Trời cho Mẹ nhiều sức khỏe để mãi là bóng cả che chở cuộc đời con…

Blog Radio chuyển thể từ bài viết của các tác giả Văn Sen, Trần Cường
Nhacvietplus & Blogviet
Về Đầu Trang Go down
https://bsca08.forumvi.com
 

Blog Radio144: Chuyện kể của bông hồng cài áo mùa Vu Lan

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» gởi các bạn chuyên đề RỐI LOẠN LƯỠNG CỰC
» cảm nhận ngày đầu tiên đi học lớp av chuyên ngành của thầy Nhân.
» bệnh án rối loạn chuyển dạng
» chuyên đề rối loạn giấc ngủ
» Chuyên đề TT HCM - Tổ 1 - Tổ 1 vào coi thế nào nha.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
BSCA08 :: VUI CHƠI-GIẢI TRÍ :: ÂM NHẠC-